
Thơ chế hài hay về sự tích Tấm Cám (lục bát)
Truyện rằng xưa xửa xừa xưa
Cái hồi Face book vẫn chưa ra đời
Mưa rào ếch vẫn tìm đôi
Yêu nhau vài tháng là thời wedding
Có cô con gái rất xinh
Lớn khôn cũng lập gia đình như ai
Chồng nàng ắt hẳn là trai
Vì sau chín tháng ăn khoai… dính bầu
Sinh ra một bé rất ngầu
À không một bé da màu cà phê
Tuổi Tân Mùi tướng con dê
Đẹp như Trăng đó hề hề đếch điêu
Lên hai đã nói rất nhiều
Lên năm là biết vét niêu lục nồi
Khai sinh tên bé Thienloi
Dịch ra tiếng Thái: “Ơn giời hót gơ”
Biệt danh lúc tuổi ấu thơ
Gọi em là Tấm pờ rồ nhất thôn
Rượu say vì có men cồn
Ba em say cũng thường nôn vào tường
Trải qua mấy vụ đỗ tương
Mẹ em yếu sức không tương nổi mìn
Bạch Mai họ bảo bệnh tim
Khuyên cha em phải mau tìm vợ hai
Như lời tiên đoán không sai
Mẹ em bệnh nặng nên die Tấm à
Xóm làng rộn trống đám ma
Kèm theo tiếng khóc vỡ òa của em
Thói đời hết chả tìm nem
Ba đi bước nữa cũng xem chuyện thường
Đẻ ra một tiểu cô nương
Mông chai mặt thớt giống phường lưu manh
Xe nào đổ dốc chẳng phanh
Con chồng mẹ kế ngon lành mấy khi
Từ ngày bố bệnh mất đi
Tấm nàng cơ cực không gì nói hơn
Bữa nào cũng bị đói cơm
Việc nhà làm hết vẫn đòn nát mông
Nghĩ hay lấy mịa nó chồng
Nhưng mình bé quá mọt gông khổ chàng
Một hôm Tấm quét nhà ngang
Mụ gì nhiếc móc một tràng như thơ
“Quét nhanh không hả, con p.h.ò
Rồi mang cái giỏ đi mò cho tao
Tép tôm cá phải đầy vào
Về nhà tao thưởng yếm đào nghe chưa”
Dứt lời Tấm lặn đến trưa
Giỏ kia tôm tép cũng vừa nặng hông
Cám thì mải bắt bướm ong
Đến trưa giỏ vẫn trống không có gì
Lúc về nó mới nghĩ suy
Tìm ngay ra cách cướp tea Tấm hiền
À không cướp giỏ em quên
Về tranh yếm lụa quần len dép hài…
Tạm dừng để viết phần hai
Mong là sẽ được nghìn like hì hì
Part 2
Sau khi ngụp lặn dưới sông
Vì nghe con Cám bảo mông dính bùn
À không đầu lấm lun phun
Tí về mẹ lại đánh chùn tủy xương
Tấm lên Cám đã khuất đường
Mang theo giỏ tép rõ ngon đi rồi
Tấm ngồi khóc lóc ỉ ôi
Bỗng đâu sấm sét liên hồi vang lên
Một ông cao giống Bi-rên
Râu ria mọc kiểu dễ dền tứ tung
Giọng vang như kiểu loa thùng
“Vì sao con khóc”… mày khùng hả con
Tấm đưa vạt áo lau mồm
À nhầm lau mắt nỉ non hỏi rằng
Ngài tên là Bụt đúng chăng
Gu gồ nó tả y chang kiểu này
Vuốt râu Bụt khẽ nhíu mày
Tiên sư cô chứ game cày ít thôi
Mê chi cái món xoong nồi
Cối chày bưởi chuối bụng lồi kêu ai
Hãy mang em Bống chân dài
Về nuôi dưới giếng hát vài câu sau
Bống à em ở nơi đâu
Đừng chê chị khó ham giầu em nha
“Lên ăn cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”
Dứt câu Bụt ngoác miệng cười
Hô mưa gọi gió rồi chuồi mắt tăm
Nghe lời Bụt mỗi bữa ăn
Tấm chia cho Bống một phần bát cơm
Mẹ con mụ Cám thờn bơn
Thấy cô như vậy ống dòm sinh nghi
Sáng ra giả bộ nhu mì
Mụ kêu cô Tấm hãy đi gội đầu
À nhầm mụ bảo chăn trâu
Chăn xa một tí tối lâu hãy về
Tấm nàng răm rắp lắng nghe
Ngờ đâu chúng nó lăm le Bống rồi
Mang cơm chúng gọi một hồi
Bống lên chúng bắt bỏ nồi nấu canh
Xương vùi tro bếp cho nhanh
Tấm về mất Bống khóc banh xóm làng
Góc sân lại nổ cái đoàng
Bụt ông lại hiện hỏi nàng khóc chi
Tấm phơi tội ác bà dì
Với con em gái Bụt nghe bực mình
Mua ngay Kotex sì tin
Chết cha ta lộn hãy tìm bộ xương
Kèm theo bốn vỏ chai tương
Chia đều chôn ở chân giường giúp ta
Sau này lúc khó bỏ ra
Muốn gì có đấy kêu la cái giề
Nói xong Bụt vuốt râu dê
Phi ngay xuống phố bắt ve mịa rồi
Cũng nhờ gà mái dở hơi
Nhiệt tình bới giúp đến rơi cooc cì
Nhà vua năm đó trị vì
Ăn no dửng mỡ muốn đi diễu hành
Dự là sẽ đá tàu nhanh
Với em xinh nhất ngoại thành cho oai
Cám mua váy ngắn đầm dài
Guốc cao son phấn định chài nhà vua
Tấm ta cũng định đò đưa
Nhưng do mẹ kế không ưa nên là
Trộn chung thóc gạo một ca
Bắt phân loại hết mới đà cho đi
Quen mồm Tấm khóc tỉ ti
Bụt ơi mau hiện không phi vỡ cà
Bụt sai chim sẻ xuống nhà
Giúp cô nhặt thóc gạo ra gọn gàng
Xiêm y, ngựa đã sẵn sàng
Từ trong bốn lọ xếp hàng hiện lên
Môi tô đỏ, mắt đeo len
Tấm đi giày mới sướng rên hừ hừ
Phần ba chắc phải từ từ
Lâu lâu lại viết đỡ hư cái người
Đâu nào các thánh đười ươi
Hỏi ai đã đọc vào cười tớ xem
Part 3
Sau khi nhận thứ Bụt cho
Tấm liền tức tốc phi bò đi ngay
À không tóc gió tung bay
Túm cương con ngựa quát: Mày, nhanh lên (!)
Ngựa phi hổn hển hồn hền
Vó đau mất lái thế nên rơi hài
Tấm liền cấu mạnh vào tai
Tối về bà đếch cho mài ăn ngô
Hài kia rớt mịa xuống hồ
Tấm ta lẩm bẩm: Chẳng mò nổi đâu (!)
Nhà vua đúng lúc qua cầu
Con voi kỳ lạ hồi lâu cứ nhìn
Đá mông nó vẫn đứng im
Mắt như ra hiệu muốn tìm thứ chi
Vua sai tên lính chân chì
Xuống mò một lúc ấy thì lôi lên
Chiếc hài nhỏ nhắn màu đen
Cỡ ba mươi bảy giống em hề hề
Lệnh ban khắp cả vùng quê
Cô nào xỏ được rước về hoàng cung
Thế là xúm đỏ xúm đông
Bà nào cũng muốn có chồng làm vua
Thế nhưng đếch thím nào vừa
Mẹ con bé Cám cũng thua… chịu roài
Cũng vào xỏ thử như ai
Thế nhưng bụng nghĩ: Đúng size tao rồi
Vào cung là lẽ thường thôi
Nghĩ mà sung sướng nhoẻn môi Tấm cười
Vua thì như vớ vàng mười
Mang ngay một bó hoa tươi ra chào
Phen này đúng thỏa ước ao
Lọ lem hóa kiếp chào mào đỏ trôn
Nhếch môi Cám nói: Vãi cồn
Để xem ít nữa ai hơn…đờ mờ
Đúng là con nhãi ở dơ
Mèo mù ngớ ngẩn lại vồ huy chương
Tý về tao đốt mịa giường
Thu gom quần áo ném mương rộng nhà
Mụ dì tay vỗ tay xoa
Để rồi mẹ tính con à, yên tâm (!)
Thời gian như kén hóa tằm
Vào cung được khoảng một năm Tấm về
Giỗ cha tươm tất đề huề
Đô la, biệt thự một xe chất đầy
Mụ dì bèn nghĩ cách ngay
Làm sao giết Tấm để thay Cám vào
Cạnh nhà có một cái ao
Bên bờ lại có cây cau đương buồng
Biết là Tấm rất hiền lương
Chăm ngoan, hiếu thảo, nhịn nhường dưới trên
Mụ liền sai Tấm trèo lên
Hái cau mang xuống đốt đèn giỗ cha
Tấm lên đến ngọn thế là
Mang dao mụ chặt… ngã pà chết toi
Áo quần lột hết đem phơi
Hôm sau Cám mặc rồi rời nhà đi
Vua buồn cũng khóc tỉ ti
Nhưng thôi mất chị thay dì (em) cũng ham
Miễn là vẫn được bóc cam
Miễn là vẫn được sái hàm uống milk
Vui hơm hả các tềnh iu
Vỗ tay em phát thanh kiu cả nhà
Thôi em tạm kết phần ba
Phần tư sẽ viết không xa ngày này
Hai mươi giờ bốn bảy giây
Phút hai mươi tám cất chày ngủ đơi
Hôm nay sao sáng ngập trời
Em vui nên viết mấy lời… đừng chê
Part 4
Sau khi kế chị vào cung
Cám thường giở võ bà Tưng khoe hàng
Lúc đầu vua cũng hoang mang
Nhưng sau thích thú đòi phang suốt ngày
Nói về cô Tấm thơ ngây
Chết oan tức tưởi nuốt cay phục thù
Tấm liền hóa kiếp chim cu
Ngày đêm nó cứ gật gù đòi ăn
Chết cha tỏi lẫn mịa hành
Tấm xinh hóa kiếp vàng anh lượn trời
Một hôm thấy Cám đang phơi
Tấm vênh mỏ hót mấy lời như sau
Này con giặt áo chồng tao
Giặt mà không sạch tao cào xước da
Phơi sào, phơi gậy nhớ nha
Phơi dây thép bẩn thì ta đánh đòn
Vua đang ăn dở bát cơm
Thấy con chim đẹp ống dòm ra xem
Định sai lính bắt cuộn nem
Trời xui thế méo hết thèm mới hay
Vua liền dang rộng cánh tay
Vợ anh đấy hả… hãy bay vào chuồng
À quên vào áo anh thương
Mang em về để đầu giường hót chơi
Nhà vua vừa mới dứt lời
Tấm liền bay đến… xin mời anh măm
Vua mua lồng ngoét năm trăm
Suốt ngày ve vuốt… chẳng làm việc chi
Cám nhìn tức lộn bòng tea
Gọi ngay hỏi mẹ kế gì giết chim
Một hôm vua bận xem phim
“Nếu chưa mười tám cấm nhìn, Ok”
Cám đưa chim đến sau hè
Gạch tương một phát chết lè lưỡi ra
Tổ sư, dám cướp chồng bà
Bà đem luộc chín với sa tế liền
Lông này bà đổ cạnh hiên
Từ nay thì hết làm phiền nhá con
Mất chim vua rất đau buồn
Sữa không thèm uống, bưởi bòng không ăn
Cám kia chỉ biết cằn nhằn
Nghĩ thầm trong bụng chắc khăng yếu rồi
Ta đi kiếm của lạ xơi
No chè, chán cháo, chê xôi ta về
Nói về cái bộ lông dê
À lông chim đổ bên lề lối đi
Tự nhiên một thứ cây gì
Thân cao da nhẵn thâm thì mọc lên
Tưởng đâu là bụi rau dền
Về sau mới biết nó tên xoan đào
Vua thường mắc võng hát ngao
Cây xum xuê bóng vẫy chào mát tươi
Ngày đêm rúc rích nói cười
Bây giờ mà thế gọi người thần kinh
Cám kia thấy vậy tức mình
Zalo nhắn mẹ hãy trình kế mau
Hãy sai nhanh mấy thằng hầu
Đốn cây phơi gỗ nỏ tầu đi con
Thuê tay thợ mộc đầu thôn
Làm ra khung cửi là xong con à
Một hôm dệt vải trong nhà
Nghe đâu như có tiếng ma vọng rằng
Con kia bà vả rụng răng
Cướp chồng tao sẽ đẩy lăn xuống cầu
Cám liền hốt hoảng… ồ nâu
Mang ngay khung cửi tẩm dầu đốt luôn
Tro mang ra tận đầu đường
Hoang mang lo sợ vãi cồn… a men
Tưởng đâu năm tháng lãng quên
Tưởng đâu cứ chết là lên thiên đàng
Sự đời nó vẫn trái ngang
Ác nhân ác giả chẳng oan chỗ nào
Đầu đường lại mọc cây cao
Quả thơm hương dậy ngạt ngào bay xa
Có bà lão nọ đi qua
Ngẩng lên thấy quả tay sà với theo
Thị ơi bà rất là nghèo
Quanh năm túng bấn đói meo cơ hàn
Thị à con rất là ngoan
Rụng đi bà bán kiếm ngàn mua rau
Chết cha quen máu làm giầu
Nên em nói lộn cái câu của bà
Bà kêu thị rụng bị nha
Bà về bà ngửi chứ bà không ăn
Bà mang thị dúi vào chăn
Hàng ngày đóng cửa gói khăn kiếm tiền
Tấm nàng giờ đã hóa tiên
Ngày ngày giúp cụ lo yên việc nhà
Phần tư tạm kết loa loa
Em đi kiếm gói bim cà chén đây
Hết thơ, hết chữ, mỏi tay
Vậy mà hổng bít được like không nè
Part 5
Từ ngày vặt quả thị hoang
Bà luôn gặp những bàng hoàng khó tin
Ban đầu thấy cũng hơi kinh
Nhiều khi cấu mạnh xem mình có mơ
Nền nhà không một vết dơ
Cơm ngon canh ngọt luôn chờ sẵn mâm
Vườn rau tươi tốt nảy mầm
Đàn gà xí xớn chạy sân vui đùa
Nghĩ từ tối đến tận trưa
Vẫn không lý giải chuyện vừa xảy ra
Một hôm bà bước khỏi nhà
Đi dăm bảy bước xong là về ngay
Trời ơi sao giữa ban ngày
Có con ma nữ mặt dày thế kia
Bà toan cầm cái ba chia
Phi cho một phát hồn lìa khỏi thân
Thế nhưng khoan đã… lại gần
Thấy cô vội vã tay làm rất nhanh
Bà toan kéo bức phong mành
Tấm nghe tiếng động… bóp phanh xuống đèo
Ý là nhanh tựa con beo
Chưa đầy tích tắc chui vèo vào trong
Thị kia thơm nức căn phòng
Khiến bà xúc động mà lòng rối ren
Quyết tâm hiểu rõ trắng đen
Vì sao cô gái hiện lên giúp bà
Hôm sau lại giả đi xa
Rồi về bắt gặp Tấm ta đang mần
Không giây phút thoáng lần chần
Bà vơ cái vỏ băm vằm nát tươm
Tấm ta định đánh bài chuồn
Nhưng bà phá mịa mất chuồng nên thôi
Từ nay bà bớt đơn côi
Từ nay Tấm cũng có người chở che
Mẹ con mở quán đầu hè
Bán trầu cộng với nước chè Thái Nguyên
Tuy không kiếm được nhiều tiền
Thế nhưng cuộc sống bình yên nhẹ nhàng
Một hôm vua bỏ đi hoang
Định là kiếm tạm gái làng đổi gu
Đi lâu mỏi cái lưng gù
Quán đây nghỉ tạm để tu cốc trà
Trầu têm cánh phượng nở hoa
Lom khom cung kính đưa ra để mời
Này này bà lão kia ơi
Ai têm trầu thế hãy vời ra đây
Tấm đang Face book hăng say
Bỗng nghe mẹ gọi xỏ giày chạy ra
Đứa nào lại muốn gặp ta
Đang cua zai đẹp tụt pà hứng luôn
Rút tông định ném vỡ mồm
Nhưng may vẫn kịp nén dồn vào trong
Đúng là trái đất xoay vòng
Quảng Ninh tiếp giáp Hải Phòng chẳng sai
Hai bên nước mắt lăn dài
Lao vào ôm ấp sờ tai sờ đùi
Nói chung sung sướng mừng vui
Vua thì nóng ruột muốn vùi… củ sen
Nhưng nghe Tấm nói… đỏ đèn
Thế là tạm hoãn mấy đêm hì hì
Tấm đang nghĩ đến bà dì
Với con em gái mặt lì mà căm
Giết ta tất cả bốn lần
Phen này ta trả gấp trăm gấp mười
Ta về ta bỏ thùng vôi
Lấy que xiên chả, chọc lòi mắt trâu
Hay ta bỏ mịa vạc dầu
Ngựa voi dày xéo, cắt đầu ném sông
Suy đi tính lại cho cùng
Mình làm như thế mất công ích giề
Bán cho bà chủ cave
Kiếm ngay vài xị tiêu nhoè thích hơn
Thế là rút thẳng iphone
Gọi xong sai lính rút côn đuổi liền
Cám vì thất sủng nên điên
Vừa đi vừa ngoái, chửi tiên sư mày
Tấm không để ý mảy may
Ôm chồng hai đứa dắt tay đi vào
Từ nay thớt lại có dao
Thực đơn thêm món lươn chao bề bề
Tình hình bạn ấy đang phê
Viết thơ chả có cát xê cũng rầu
Like kia mời bóp cho mau
Part 5 là hết từ đầu đến đuôi
Có câu chó ngáp phải ruồi
Những người hay khóc lại cười rất nhanh
Cho xin cốc nước đường chanh
Cởi đồ, tắt mạng, buông mành, off face
Truyện rằng xưa xửa xừa xưaCái hồi Face book vẫn chưa ra đờiMưa rào ếch vẫn tìm đôiYêu nhau vài tháng là thời weddingCó cô con gái rất xinhLớn khôn cũng lập gia đình như aiChồng nàng ắt hẳn là traiVì sau chín tháng ăn khoai… dính bầuSinh ra một bé rất ngầuÀ không một bé da màu cà phêTuổi Tân Mùi tướng con dêĐẹp như Trăng đó hề hề đếch điêuLên hai đã nói rất nhiềuLên năm là biết vét niêu lục nồiKhai sinh tên bé ThienloiDịch ra tiếng Thái: “Ơn giời hót gơ”Biệt danh lúc tuổi ấu thơGọi em là Tấm pờ rồ nhất thônRượu say vì có men cồnBa em say cũng thường nôn vào tườngTrải qua mấy vụ đỗ tươngMẹ em yếu sức không tương nổi mìnBạch Mai họ bảo bệnh timKhuyên cha em phải mau tìm vợ haiNhư lời tiên đoán không saiMẹ em bệnh nặng nên die Tấm àXóm làng rộn trống đám maKèm theo tiếng khóc vỡ òa của emThói đời hết chả tìm nemBa đi bước nữa cũng xem chuyện thườngĐẻ ra một tiểu cô nươngMông chai mặt thớt giống phường lưu manhXe nào đổ dốc chẳng phanhCon chồng mẹ kế ngon lành mấy khiTừ ngày bố bệnh mất điTấm nàng cơ cực không gì nói hơnBữa nào cũng bị đói cơmViệc nhà làm hết vẫn đòn nát môngNghĩ hay lấy mịa nó chồngNhưng mình bé quá mọt gông khổ chàngMột hôm Tấm quét nhà ngangMụ gì nhiếc móc một tràng như thơ”Quét nhanh không hả, con p.h.òRồi mang cái giỏ đi mò cho taoTép tôm cá phải đầy vàoVề nhà tao thưởng yếm đào nghe chưa”Dứt lời Tấm lặn đến trưaGiỏ kia tôm tép cũng vừa nặng hôngCám thì mải bắt bướm ongĐến trưa giỏ vẫn trống không có gìLúc về nó mới nghĩ suyTìm ngay ra cách cướp tea Tấm hiềnÀ không cướp giỏ em quênVề tranh yếm lụa quần len dép hài…Tạm dừng để viết phần haiMong là sẽ được nghìn like hì hìPart 2Sau khi ngụp lặn dưới sôngVì nghe con Cám bảo mông dính bùnÀ không đầu lấm lun phunTí về mẹ lại đánh chùn tủy xươngTấm lên Cám đã khuất đườngMang theo giỏ tép rõ ngon đi rồiTấm ngồi khóc lóc ỉ ôiBỗng đâu sấm sét liên hồi vang lênMột ông cao giống Bi-rênRâu ria mọc kiểu dễ dền tứ tungGiọng vang như kiểu loa thùng”Vì sao con khóc”… mày khùng hả conTấm đưa vạt áo lau mồmÀ nhầm lau mắt nỉ non hỏi rằngNgài tên là Bụt đúng chăngGu gồ nó tả y chang kiểu nàyVuốt râu Bụt khẽ nhíu màyTiên sư cô chứ game cày ít thôiMê chi cái món xoong nồiCối chày bưởi chuối bụng lồi kêu aiHãy mang em Bống chân dàiVề nuôi dưới giếng hát vài câu sauBống à em ở nơi đâuĐừng chê chị khó ham giầu em nha”Lên ăn cơm bạc nhà taChớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”Dứt câu Bụt ngoác miệng cườiHô mưa gọi gió rồi chuồi mắt tămNghe lời Bụt mỗi bữa ănTấm chia cho Bống một phần bát cơmMẹ con mụ Cám thờn bơnThấy cô như vậy ống dòm sinh nghiSáng ra giả bộ nhu mìMụ kêu cô Tấm hãy đi gội đầuÀ nhầm mụ bảo chăn trâuChăn xa một tí tối lâu hãy vềTấm nàng răm rắp lắng ngheNgờ đâu chúng nó lăm le Bống rồiMang cơm chúng gọi một hồiBống lên chúng bắt bỏ nồi nấu canhXương vùi tro bếp cho nhanhTấm về mất Bống khóc banh xóm làngGóc sân lại nổ cái đoàngBụt ông lại hiện hỏi nàng khóc chiTấm phơi tội ác bà dìVới con em gái Bụt nghe bực mìnhMua ngay Kotex sì tinChết cha ta lộn hãy tìm bộ xươngKèm theo bốn vỏ chai tươngChia đều chôn ở chân giường giúp taSau này lúc khó bỏ raMuốn gì có đấy kêu la cái giềNói xong Bụt vuốt râu dêPhi ngay xuống phố bắt ve mịa rồiCũng nhờ gà mái dở hơiNhiệt tình bới giúp đến rơi cooc cìNhà vua năm đó trị vìĂn no dửng mỡ muốn đi diễu hànhDự là sẽ đá tàu nhanhVới em xinh nhất ngoại thành cho oaiCám mua váy ngắn đầm dàiGuốc cao son phấn định chài nhà vuaTấm ta cũng định đò đưaNhưng do mẹ kế không ưa nên làTrộn chung thóc gạo một caBắt phân loại hết mới đà cho điQuen mồm Tấm khóc tỉ tiBụt ơi mau hiện không phi vỡ càBụt sai chim sẻ xuống nhàGiúp cô nhặt thóc gạo ra gọn gàngXiêm y, ngựa đã sẵn sàngTừ trong bốn lọ xếp hàng hiện lênMôi tô đỏ, mắt đeo lenTấm đi giày mới sướng rên hừ hừPhần ba chắc phải từ từLâu lâu lại viết đỡ hư cái ngườiĐâu nào các thánh đười ươiHỏi ai đã đọc vào cười tớ xemPart 3Sau khi nhận thứ Bụt choTấm liền tức tốc phi bò đi ngayÀ không tóc gió tung bayTúm cương con ngựa quát: Mày, nhanh lên (!)Ngựa phi hổn hển hồn hềnVó đau mất lái thế nên rơi hàiTấm liền cấu mạnh vào taiTối về bà đếch cho mài ăn ngôHài kia rớt mịa xuống hồTấm ta lẩm bẩm: Chẳng mò nổi đâu (!)Nhà vua đúng lúc qua cầuCon voi kỳ lạ hồi lâu cứ nhìnĐá mông nó vẫn đứng imMắt như ra hiệu muốn tìm thứ chiVua sai tên lính chân chìXuống mò một lúc ấy thì lôi lênChiếc hài nhỏ nhắn màu đenCỡ ba mươi bảy giống em hề hềLệnh ban khắp cả vùng quêCô nào xỏ được rước về hoàng cungThế là xúm đỏ xúm đôngBà nào cũng muốn có chồng làm vuaThế nhưng đếch thím nào vừaMẹ con bé Cám cũng thua… chịu roàiCũng vào xỏ thử như aiThế nhưng bụng nghĩ: Đúng size tao rồiVào cung là lẽ thường thôiNghĩ mà sung sướng nhoẻn môi Tấm cườiVua thì như vớ vàng mườiMang ngay một bó hoa tươi ra chàoPhen này đúng thỏa ước aoLọ lem hóa kiếp chào mào đỏ trônNhếch môi Cám nói: Vãi cồnĐể xem ít nữa ai hơn…đờ mờĐúng là con nhãi ở dơMèo mù ngớ ngẩn lại vồ huy chươngTý về tao đốt mịa giườngThu gom quần áo ném mương rộng nhàMụ dì tay vỗ tay xoaĐể rồi mẹ tính con à, yên tâm (!)Thời gian như kén hóa tằmVào cung được khoảng một năm Tấm vềGiỗ cha tươm tất đề huềĐô la, biệt thự một xe chất đầyMụ dì bèn nghĩ cách ngayLàm sao giết Tấm để thay Cám vàoCạnh nhà có một cái aoBên bờ lại có cây cau đương buồngBiết là Tấm rất hiền lươngChăm ngoan, hiếu thảo, nhịn nhường dưới trênMụ liền sai Tấm trèo lênHái cau mang xuống đốt đèn giỗ chaTấm lên đến ngọn thế làMang dao mụ chặt… ngã pà chết toiÁo quần lột hết đem phơiHôm sau Cám mặc rồi rời nhà điVua buồn cũng khóc tỉ tiNhưng thôi mất chị thay dì (em) cũng hamMiễn là vẫn được bóc camMiễn là vẫn được sái hàm uống milkVui hơm hả các tềnh iuVỗ tay em phát thanh kiu cả nhàThôi em tạm kết phần baPhần tư sẽ viết không xa ngày nàyHai mươi giờ bốn bảy giâyPhút hai mươi tám cất chày ngủ đơiHôm nay sao sáng ngập trờiEm vui nên viết mấy lời… đừng chêPart 4Sau khi kế chị vào cungCám thường giở võ bà Tưng khoe hàngLúc đầu vua cũng hoang mangNhưng sau thích thú đòi phang suốt ngàyNói về cô Tấm thơ ngâyChết oan tức tưởi nuốt cay phục thùTấm liền hóa kiếp chim cuNgày đêm nó cứ gật gù đòi ănChết cha tỏi lẫn mịa hànhTấm xinh hóa kiếp vàng anh lượn trờiMột hôm thấy Cám đang phơiTấm vênh mỏ hót mấy lời như sauNày con giặt áo chồng taoGiặt mà không sạch tao cào xước daPhơi sào, phơi gậy nhớ nhaPhơi dây thép bẩn thì ta đánh đònVua đang ăn dở bát cơmThấy con chim đẹp ống dòm ra xemĐịnh sai lính bắt cuộn nemTrời xui thế méo hết thèm mới hayVua liền dang rộng cánh tayVợ anh đấy hả… hãy bay vào chuồngÀ quên vào áo anh thươngMang em về để đầu giường hót chơiNhà vua vừa mới dứt lờiTấm liền bay đến… xin mời anh mămVua mua lồng ngoét năm trămSuốt ngày ve vuốt… chẳng làm việc chiCám nhìn tức lộn bòng teaGọi ngay hỏi mẹ kế gì giết chimMột hôm vua bận xem phim”Nếu chưa mười tám cấm nhìn, Ok”Cám đưa chim đến sau hèGạch tương một phát chết lè lưỡi raTổ sư, dám cướp chồng bàBà đem luộc chín với sa tế liềnLông này bà đổ cạnh hiênTừ nay thì hết làm phiền nhá conMất chim vua rất đau buồnSữa không thèm uống, bưởi bòng không ănCám kia chỉ biết cằn nhằnNghĩ thầm trong bụng chắc khăng yếu rồiTa đi kiếm của lạ xơiNo chè, chán cháo, chê xôi ta vềNói về cái bộ lông dêÀ lông chim đổ bên lề lối điTự nhiên một thứ cây gìThân cao da nhẵn thâm thì mọc lênTưởng đâu là bụi rau dềnVề sau mới biết nó tên xoan đàoVua thường mắc võng hát ngaoCây xum xuê bóng vẫy chào mát tươiNgày đêm rúc rích nói cườiBây giờ mà thế gọi người thần kinhCám kia thấy vậy tức mìnhZalo nhắn mẹ hãy trình kế mauHãy sai nhanh mấy thằng hầuĐốn cây phơi gỗ nỏ tầu đi conThuê tay thợ mộc đầu thônLàm ra khung cửi là xong con àMột hôm dệt vải trong nhàNghe đâu như có tiếng ma vọng rằngCon kia bà vả rụng răngCướp chồng tao sẽ đẩy lăn xuống cầuCám liền hốt hoảng… ồ nâuMang ngay khung cửi tẩm dầu đốt luônTro mang ra tận đầu đườngHoang mang lo sợ vãi cồn… a menTưởng đâu năm tháng lãng quênTưởng đâu cứ chết là lên thiên đàngSự đời nó vẫn trái ngangÁc nhân ác giả chẳng oan chỗ nàoĐầu đường lại mọc cây caoQuả thơm hương dậy ngạt ngào bay xaCó bà lão nọ đi quaNgẩng lên thấy quả tay sà với theoThị ơi bà rất là nghèoQuanh năm túng bấn đói meo cơ hànThị à con rất là ngoanRụng đi bà bán kiếm ngàn mua rauChết cha quen máu làm giầuNên em nói lộn cái câu của bàBà kêu thị rụng bị nhaBà về bà ngửi chứ bà không ănBà mang thị dúi vào chănHàng ngày đóng cửa gói khăn kiếm tiềnTấm nàng giờ đã hóa tiênNgày ngày giúp cụ lo yên việc nhàPhần tư tạm kết loa loaEm đi kiếm gói bim cà chén đâyHết thơ, hết chữ, mỏi tayVậy mà hổng bít được like không nèPart 5Từ ngày vặt quả thị hoangBà luôn gặp những bàng hoàng khó tinBan đầu thấy cũng hơi kinhNhiều khi cấu mạnh xem mình có mơNền nhà không một vết dơCơm ngon canh ngọt luôn chờ sẵn mâmVườn rau tươi tốt nảy mầmĐàn gà xí xớn chạy sân vui đùaNghĩ từ tối đến tận trưaVẫn không lý giải chuyện vừa xảy raMột hôm bà bước khỏi nhàĐi dăm bảy bước xong là về ngayTrời ơi sao giữa ban ngàyCó con ma nữ mặt dày thế kiaBà toan cầm cái ba chiaPhi cho một phát hồn lìa khỏi thânThế nhưng khoan đã… lại gầnThấy cô vội vã tay làm rất nhanhBà toan kéo bức phong mànhTấm nghe tiếng động… bóp phanh xuống đèoÝ là nhanh tựa con beoChưa đầy tích tắc chui vèo vào trongThị kia thơm nức căn phòngKhiến bà xúc động mà lòng rối renQuyết tâm hiểu rõ trắng đenVì sao cô gái hiện lên giúp bàHôm sau lại giả đi xaRồi về bắt gặp Tấm ta đang mầnKhông giây phút thoáng lần chầnBà vơ cái vỏ băm vằm nát tươmTấm ta định đánh bài chuồnNhưng bà phá mịa mất chuồng nên thôiTừ nay bà bớt đơn côiTừ nay Tấm cũng có người chở cheMẹ con mở quán đầu hèBán trầu cộng với nước chè Thái NguyênTuy không kiếm được nhiều tiềnThế nhưng cuộc sống bình yên nhẹ nhàngMột hôm vua bỏ đi hoangĐịnh là kiếm tạm gái làng đổi guĐi lâu mỏi cái lưng gùQuán đây nghỉ tạm để tu cốc tràTrầu têm cánh phượng nở hoaLom khom cung kính đưa ra để mờiNày này bà lão kia ơiAi têm trầu thế hãy vời ra đâyTấm đang Face book hăng sayBỗng nghe mẹ gọi xỏ giày chạy raĐứa nào lại muốn gặp taĐang cua zai đẹp tụt pà hứng luônRút tông định ném vỡ mồmNhưng may vẫn kịp nén dồn vào trongĐúng là trái đất xoay vòngQuảng Ninh tiếp giáp Hải Phòng chẳng saiHai bên nước mắt lăn dàiLao vào ôm ấp sờ tai sờ đùiNói chung sung sướng mừng vuiVua thì nóng ruột muốn vùi… củ senNhưng nghe Tấm nói… đỏ đènThế là tạm hoãn mấy đêm hì hìTấm đang nghĩ đến bà dìVới con em gái mặt lì mà cămGiết ta tất cả bốn lầnPhen này ta trả gấp trăm gấp mườiTa về ta bỏ thùng vôiLấy que xiên chả, chọc lòi mắt trâuHay ta bỏ mịa vạc dầuNgựa voi dày xéo, cắt đầu ném sôngSuy đi tính lại cho cùngMình làm như thế mất công ích giềBán cho bà chủ caveKiếm ngay vài xị tiêu nhoè thích hơnThế là rút thẳng iphoneGọi xong sai lính rút côn đuổi liềnCám vì thất sủng nên điênVừa đi vừa ngoái, chửi tiên sư màyTấm không để ý mảy mayÔm chồng hai đứa dắt tay đi vàoTừ nay thớt lại có daoThực đơn thêm món lươn chao bề bềTình hình bạn ấy đang phêViết thơ chả có cát xê cũng rầuLike kia mời bóp cho mauPart 5 là hết từ đầu đến đuôiCó câu chó ngáp phải ruồiNhững người hay khóc lại cười rất nhanhCho xin cốc nước đường chanhCởi đồ, tắt mạng, buông mành, off face
Source: https://ahayne.com
Category: Câu Nói Hay
--------↓↓↓↓↓↓--------
Tặng bạn Mã Giảm Giá Lazada, Shopee, Tiki hôm nay
Công cụ Mã Giảm Giá của Ahayne được cập nhật Mã Giảm Giá mới liên tục và ngay lập tức từ các sàn thương mại điện tử uy tín. Sử dụng cực dễ dàng, bạn không cần phải copy và dán thủ công Mã Giảm Giá như trước kia nữa.- Cách 1: Nhấn vào "Lấy code" và "Sao chép", hệ thống sẽ tự động chuyển bạn đến trang Lazada/Shopee/Tiki và lưu mã vào tài khoản của bạn. Mã Giảm Giá sẽ TỰ ĐỘNG áp dụng trực tiếp khi bạn đặt mua hàng.
- Cách 2 (chỉ cho sàn Shopee): Gõ tên sản phẩm hoặc dán link sản phẩm vào ô bên dưới, Ahayne tìm giúp bạn Mã Giảm Giá phù hợp. Thực hiện tiếp các bước như ở Cách 1 để lưu mã giảm giá vào tài khoản Shopee của bạn
- Các mã giảm giá đều có giới hạn về số lượng và thời gian cũng như sẽ có điều kiện áp dụng cho từng sản phẩm đi kèm, bạn lưu ý dùng sớm nhất có thể để không bỏ lỡ nhé.
- Nên chọn các mã giảm giá có điều kiện "áp dụng toàn sàn", "áp dụng toàn ngành hàng", "áp dụng cho tất cả các sản phẩm"... như vậy bạn hoàn toàn yên tâm là 100% sẽ được giảm giá khi mua bất cứ sản phẩm nào.Thường xuyên ghé ahayne trước khi mua sắm, để săn được mã giảm giá ưng ý nhé.
---↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓---
Deal Hot
