Quê hương trong mỗi chúng ta là nơi gắn liền với kí ức tuổi thơ, mà khi xa quê thì trái tim luôn hướng về, là những nhớ nhung bữa cơm dù đạm bạc vẫn ăn ngon lành, đến tận bây giờ không bao giờ tìm lại được cái cảm giác đó. Quê hương chính là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi cha mẹ khó nhọc nuôi ta khôn lớn, nơi trai tim không bao giờ vơi đi nỗi nhơ. Hãy cùng TourTrekking.vn chiêm nghiệm chùm thơ hay về quê hương dưới đây nhé!
Những bài thơ hay về quê hương, tuổi thơ
1, Tuổi Thơ Tôi
Tôi lớn lên với những cánh diềuChiều nội đồng gió thoảng phiêu diêu
Bên triền đê thả bò đá bóng
Bạn đang đọc: Những Bài Thơ Hay về Quê Hương – Nơi ngập tràn kí ức tuổi thơ – Chuyên Tour Trekking – Camping – Team Building
Để giờ đây thương biết bao nhiêuTôi lớn lên với những game showGiấu trong tim ước mộng xa vờiTuổi thơ ơi những ngày rất đẹpĐể giờ đây theo cả cuộc sốngTuổi thơ ơi một ngày khôn lớnLà cuộc sống tôi nhớ trong mơQuê hương ơi một lần nức nởLà cả đời tôi viết vào thơ …( Huỳnh Minh Nhật )
2, Chiều Trên Sông Quê
Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơVẳng tiếng vạc kêu, gió hờ hữngNgư lão kéo chài khua khua nướcDẫu có một mình chẳng bơ vơXa xa đo đỏ nắng chiều xaLộp cộp cầu tre ngân khúc caDiều ai cất sáo du dương thế ?Đêm đã rớt rơi lối về nhà …Quê hương ta đấy, thân thương quá !Sông chảy về đâu sao cứ trôi ?Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cộiChừ đây quê nhà, ta với tôi …( Huỳnh Minh Nhật )
3, Quảng Ngãi Quê Anh
Em về chưa ?Quê hương anh … Tỉnh Quảng Ngãi !Người miền Trung thương lắm ngại chi em ?Về Cô Thôn xem trăng xuống buổi đêmĐặt gót nhỏ lên cát mềm Cỗ LũyNgắm hoàng hôn trên Long Đầu Hỷ ThủyDạo vài vòng dưới bờ bãi Mỹ KhêNghe mùa về nơi Đức Phổ Làng QuêThiên Bút Phê Vân nao lòng thi sĩEm về chưa ?Hỡi em người tri kỷDòng nước Trà Giang yên bình hữu tìnhBiển Sa Huỳnh có muối mặn trắng tinhChốn Bình Sơn mía đường ôi ngọt lịmGhé La Hà Thạch, ghé Ấn sơn hànhGhé bến Tam Thương chòng chành ru đợiCó ngọn đồi cao, lúa xanh vời vợiCó bánh xe nước quay đã bao đờiEm về điĐể anh hái cho em …Đóa Sen hồng ở Trà Câu quê ngoạiBánh tráng mạch nha, mứt đường đủ loạiCá bống kho hành, cua nấu canh chuaVề đi em, người miền quê chẳng có hơn thuaCó khổ cưc nhưng muôn đời chân chấtCó nắng hạn về, có mùa gió rétEm có muốn về …Tỉnh Quảng Ngãi với anh không … ?( Huỳnh Minh Nhật )
4, Miền Trung Quê Tôi
Quê tôi Miền TrungNơi quanh năm trập trùng bão lũNhững mẹ già xót xa mùa vụCha bạc đầu giấc ngủ không yênNhững con người nghèo nàn triền miênMẹ hiền ngày đêm sống lưng còng vai xảCha ngũ tuần chân cày sỏi đáÔi cực cùng – Mệt lã mồ hôiNơi đâu ? Nơi đâu bão lũ cuốn trôiNơi đâu nắng tháo mồ hôiđổi màu da tóc ?Nơi đâu lắng nghe tiếng khóc mẹ giàNơi đâu khổ cực bát ngátnhưng con người không ngã ?Nơi đâu giọng nặng nguy hiểm khó khăn vất vảVà khó nghe theo chữ nhọc nhằnNơi đâu lắm những nếp nhănVà mái tóc muối tiêu hằn màu sương gió ?Quê hương tôi bao đời khốn khóLại trời đày mưa gió triền miênBiết làm thế nào cho hết ưu tưLàm sao cho mẹ hiền bớt khổTôi xa quê từ cái thuở lên mườiĐã chục năm chưa nghe tiếng cười nơi ấyMong sớm được về lại một lần nhìn thấyNgọn Ấn yên bình ngả khúc Trà Câu …( Huỳnh Minh Nhật )
5, Trở Lại Quê Hương
Tôi trở lại một chiều hanh hao nắngDấu gót hài lấm tấm bụi đường xaĐem lòng yêu ngọn Ấn với sông TràNỗi xa quê vẫn mãi hoài thấp thỏmQuê hương tôi nép bên dòng sông nhỏMái nhà gianh khép bóng những hàng treKhói chiều lam rải xuống lối đi vềGió nội đồng thơm lừng hương mái rạLàng tôi ở ruộng vườn xanh bát ngátNhà ông bà có mấy ngọn dừa caoHoa ngũ hương xanh đỏ khắp hàng ràoĐằng sau nhà hố bom bì bõm vịtLàng tôi ở mỗi chiều khi gió vítSáo vi vu no gió những cánh diềuĐám trai làng thủ thỉ chuyện tình yêuLàng bên kia có cô nàng xinh lắmLàng tôi ở cạnh bên bờ xóm biểnThuyền thúng chài trôi nổi khắp ven khơiNghe thoáng qua đâu đó tiếng ru hờiGiữa những hàng phi lao cần mẫn ấyTôi nằm đây nơi bờ đê ngày cũMãi miết nhìn đàn chim mải miết bayMùi mặn nồng lồng ngực khiến hồn sayĐàn chiền chiện, cánh bướm vàng, tiếng nghéTôi nằm đây nhớ về thời xưa cũThời trẻ thơ bắt ốc với lội đồngĐến mai này liệu biết có còn không ?Mai xa quê sẽ đau lòng lữ thứ …( Huỳnh Minh Nhật )
6, Nhớ Con Sông Quê Hương
Quê hương tôi có con sông xanh lèNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là một buổi trưa hèTỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng .Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ thángGiữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi ?Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi !Tôi giữ mãi mối tình mới lạSông của quê nhà, sông của tuổi trẻSông của miền Nam nước Việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước chập chờn con cá nhảyBạn bè tôi tụm năm tụm bảyBầy chim non lượn lờ bơi lội trên sôngTôi giơ tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạChúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngảKẻ sớm khuya chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồngTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biểnVẫn quay trở lại lưu luyến bên sôngTôi ngày hôm nay sống trong lòng miền BắcSờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắcHai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “ miền Nam ”Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàngTôi quên sao được sắc trời xanh biếcTôi nhớ cả những người không quen biết …Có những trưa tôi đứng dưới hàng câyBỗng nghe dâng cả một nỗi tràn trềHình ảnh con sông quê lạnh buốtLai láng chảy lòng tôi như suối tướiQuê hương ơi ! Lòng tôi cũng như sôngTình Bắc Nam chung chảy một dòngKhông ghành thác nào ngăn cản đượcTôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ướcTôi sẽ về sông nước của quê nhàTôi sẽ về sông nước của tình thương …( Tế Hanh )
7, Quê Hương
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước vây hãm cách biển nữa ngày sôngKhi trời trong gió nhẹ sớm mai hồngDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cáChiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo can đảm và mạnh mẽ vượt trường giangMảnh thuyền to như mảnh hồn làngRướn thân trằng bát ngát thâu góp gió .Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng sinh động đón ghe vềNhờ ơn trời, biển lặng cá đầy gheNhững con cá tươi non thân bạc trắngDân chài lưới làng da ngăm rám nắngKhắp thân người nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mõi trở lại nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ .Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng niệmMàu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá( Tế Hanh )
8, Quê Hương
Ngày xưa tôi sống vui êmTrong khu làng nhỏ kề bên sông đào .Chị tôi giặt lụa cầu ao ,Trời trong, nắng ửng, má đào ghẹo duyên .Tôi say nước thắm mây huyền ,Nước mơ dáng cũ, mây truyền tiếng xưa …Đời lành : nắng nhạt mưa thưa ,Sầu hôm hối sáng, buồn trưa tiếp chiều .Có lần tôi thấy tôi yêuMắt nhung, cô bé khăn điều cuối thôn .Lâu rồi, tôi đã … hơi khôn ,Biết cô hàng xóm có còn nhớ nhau ?( Hồ Dzếnh )
9, Quê Hương
Xa quê biền biệt từ lâuMà hương quê chẳng phai mầu thời hạnƯớc ao một bữa rau langĂn cùng mắm cáy, cua rang cháy càngNhiều đêm mơ ổ rơm vàngSay mùi lúa mới, miên man giấc nồngMắt cay ngỡ khói đêm đôngXoay quanh nhà bếp lửa than hồng nướng khoaiĐầu nhà nở trắng hoa maiNhớ hương hoa bưởi cô Hai gội đầuKhế chua, sung chát ngấm lâuNhớ cơm cà nén, canh bầu đầu tômNhớ ai má lúm, môi sonĐêm trăng dúi nắm cốm thơm hấp tấp vội vàngTay cầm tay ấm mùi hươngQua năm tháng mấy nẻo đường không phai …( Hồ Văn Thiên )
10, Quê Hương
Quê hương giản dị và đơn giản chẳng đâu xaBãi mía vườn rau với ruộng càKhóm trúc bờ đê chiều nhạt nắngDập dờn sóng lúa chạy la đàQuê hương mộc mạc chẳng kiêu ngạoMái lá đơn sơ dưới nắng tàKhói toả lam chiều thơm gạo mớiDu dương tiếng gió hát ngân ngaQuê hương sách sử đã in raMột dải cong cong khảm ngọc ngàNúi đá chênh vênh bên biển lớnRừng xanh suối mát trãi muôn hoaQuê Hương dịu dàng êm ả những lời caĐiệu Bắc Nam ai thật mặn màXứ Huế Trường Tiền thôn Vỹ DạAi nghe thấy tiếng cũng mơ raQuê hương nhuộm đỏ bởi phù saChín nhánh rồng bay tạo vóc ngàVựa lúa phì nhiêu xanh bát ngátĐàn cò trắng lượn phía trời xaQuê hương mãi mãi ở trong taDẫu có tha phương biệt mái nhàĐất Tổ là gì ai cũng hiểu …Như là … chỉ một Mẹ và Cha !( Trúc Quỳnh )
Những bài thơ hay về tình yêu quê nhà quốc gia
Mảnh hồn làng…
Tác giả : Thanh HoaMảnh hồn làng trong bà …Là mái đình, giếng nước, gốc đaLà mặn mòi mùi vị gió LàoLà cô Tấm, là nàng tiên trong cổ tích …Mảnh hồn làng trong cha …Là con trâu già, cái cày, cái cuốcLà mẹLà conLà đất đai khô cằn miền Trung nắng táp .Mảnh hồn làng trong mẹ …Là khúc hát ru con à ơi giữa đêm khuya bát ngátLà tần tảo mỏi mòn cho hạt lúa dẻo thơmLà cần mẫn chắt chiu hương đất .Mảnh hồn làng trong con …Là bàLà cha, là mẹLà ngọt bùi củ sắn, mớ khoaiLà mùi mồ hôi ngai ngái trên vai chaLà hương sữa lúa đọng trên tà áo mẹLà làn da ngăm đen vì nắng gió miền TrungLà tiếng đặc trưng “ mô, tê, răng, rứa ”Và con luôn thầm hứaMãi giữ mảnh hồn làng huyền bí trong tim !
Chẳng đâu bằng ở quê hương
Chẳng đâu bằng ở quê nhàCò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiềuThênh thang no gió cánh diềuĐường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng .Lửng lơ xuôi ngược dòng sôngBên kia trải thảm cánh đồng lúa xanhTrời trong, không khí trong lànhVài cây cổ thụ vươn cành non tơ .Bình minh còn đọng sương mờTrên búp cỏ mũm ngu ngơ mắt trònChim gọi bạn – hót véo vonKìa bầy con nít lon ton nô đùa .Xa xa thấp thoáng mái chùaKhuất sau cây lá, bốn mùa ngát hươngLuôn mộc mạc, rất thân thươngÉp trong tiềm thức : quê nhà đậm đà .Thanh Bình
Em có về Bắc Ninh, nơi xanh ngát làn dân ca Quan Họ
Em có về Thành Phố Bắc Ninh quê anhXanh xanh ngát làn dân ca Quan HọĐêm sông cầu, trăng sáng soi ai đóThả câu thơ, ngồi tựa mạn thuyềnEm có về TP Bắc Ninh vào dịp hội LimNhộn nhịp liền anh rủ nhau đi hộiKhăn xếp, áo the lòng anh mong đợiChút duyên thầm sau vành nón em đeoVề Thành Phố Bắc Ninh em sẽ vấn vương theoCâu hát giao duyên liền anh bỏ ngỏTrầu cánh phượng liền chị như chứng tỏChút duyên thầm trong cánh phượng lả lơiVề TP Bắc Ninh em sẽ thấy chơi vơiSay một chút ít của tình người quan họSay câu hát quyến rũ, điệu đàngLúc hội tan, quyến luyến chẳng muốn vềVề TP Bắc Ninh em sẽ được thoả thêChiêm ngưỡng tranh Đông Hồ có từ xưa ấyQuần thể tâm linh, em chưa từng thấyĐến một lần rồi em sẽ thấy mến yêu
Đường lau trắng
Lau nhấp nhô đường về đền Công *Lau trắng biển, biển trắng lau xô dạtSỏi chân đồi như ướt như khôTrôi lững thững màu mây nghìn năm trước …Ai là thù, ai là bạn người ơiMũi kiếm, đường tên phía nào oan nghiệtLông ngỗng bay, lông ngỗng bay tan tácHóa hoa lau trắng toát bên đườngTrắng mây, trắng sóng, trắng lau ngànBến Hải, đèo Ngang ròng ròng nhát cắtLông ngỗng rải suốt chiều dài quốc giaSoi lối về cho bao cuộc chia tay .
Tiếng chuông quê hương
Chiều nay vẫn tiếng chuông chùaBoong … boong … ngân vọng vang đưa một vùngTình quê tha thiết mặn nồngXôn xao người ở, thấm lòng người điĐường làng, giếng nước, bờ treTiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngờiTháng năm lận đận chân trờiTiếng chuông theo suốt cuộc sống biệt lyNay lần chuông vọng trở vềBoong … boong … thổn thức tình quê ứ trào .
Nhớ mãi Bù Đăng
Bù Đăng gặp gỡ buổi đầuRa về nhớ mãi sắc màu cao nguyênNhững con đường đỏ khắp miềnNắng thì mù bụi mưa liền dính chânRừng xanh khoe sắc phong lanCao su thẳng đứng bạt ngàn khắp nơiCà phê thơm ngát sống lưng đồiMăng khô mềm ngọt lòng người khó quênAi ơi đến hẹn lại lên !Bù Đăng còn mãi tình duyên thắm nồng
Muôn màu Sa Pa
Sương sớm phủ Sa PaTrưa nắngvàng rót mậtMây chiều ôm đỉnh xaĐêm lạnh se trời đất …Ngẩn ngơ ngắm Thác BạcThung hoa trải như mâySu su ngàn đồi núi‘ Sán lùng ’ nghiêng trời sayChợ tình phiên thời điểm ngày hôm nayThổ cẩm muôn màu áoNgôn ngữ đủ Đông TâyHòa tiếng khèn, tiếng sáoPhố đêm đuốc mờ ảoSương khuya che nụ hônBản rối loạn gà gáyTrăng mờ lặn đầu non .
Chiều mưa Nha Trang
Lạnh lùng chiều mưa Nha TrangMưa dai khủng hoảng bong bóng, mưa loang thân dừaBiển trần vai gánh gió mưaLong đong hồn cát cuối mùa chưa yên !Đã đâu lỗi hẹn cùng thuyềnCâu thơ mắc lụt nằm nghiêng góc trờiNgọn đèn ngày rạng, đêm khơiÁnh vàng ô cửa, gió rơi trước thềm .Hoa cây náng nở trắng đêmCơn mưa dan díu ai quên lối vềBiển buồn thức suốt canh khuyaCách nhau một khoảng chừng mà chia nỗi niềm .Phải duyên nên mới đến tìmVượt ngàn cây số lặng im như chờNha Trang mưa đến giật mìnhCâu thơ tìm thấy bên bờ biển xanh .
Quê tôi giờ đã khác rồi
Miền quê giờ đã khác rồiBây giờ vắng tiếng mẹ ru thanh thản .Ở nơi bến nước sân đìnhNhưng không thấy bóng trúc xinh đợi người .Bây giờ ở giữa làng tôiTàu xe qua lại, ngược xuôi đi về .Bây giờ đi tìm chốn quêVắng hoa xoan tím bờ tre cuối làng .Tình quê đâu hết xốn xangDưới màu nắng nhuộm gần xa đồng vàngBây giờ làng cũng khác xưaNắng thì nắng lắm, mưa thì mưa ghêChỉ còn quê cũ tôi yêuTrong tiếng mẹ sớm sáng chiều ru nôi .Tôi về quê cũ của tôiTìm trong ngõ phố … làng tôi nhớ về .
Chiều lênh đênh
Con sóng chao cửa biểnCánh buồm chiều lênh đênhRừng thông xanh Nhật LệNíu chiều về trăng lên .Xôn xao kìa con sóngRu mãi mùa trăng vàngAnh đi chiều xa vắngCánh buồm buồn rẽ ngangAnh đi anh có nhớRừng thông xanh chiều quêNghe mặn mòi hơi thởSóng biển xô vỗ về .Gió chao nghiêng cửa biểnTrăng ngấn buồn nhớ anhEm như trăng Nhật LệSương ướt rừng thông xanh .
Dạ khúc cho vầng trăng
Trăng non ngoài hành lang cửa sốMảnh mai như lá lúaThổi nhẹ thôi là bayCon ơi ngủ cho sayĐể trăng thành chiếc lượcChải nhẹ lên mái tócĐể trăng thành lưỡi càyRạch khung trời khuya nayTrăng thấp thoáng cành câyTìm con ngoài hành lang cửa sốCửa nhà mình bé quáTrăng lặn trước mọi nhàVai mẹ thành võng đưaTheo con vào giấc ngủTrăng thành con thuyền nhỏĐến bến bờ tình yêu …Duy Thông
Mùa lúa chín
Cái màu nắng của đất trờiMàu bông lúa chín tháng mười tháng nămCái màu tím biếc hoàng hônCái màu nâu của cánh buồm xa xaĐã từ nét bút hiện raGiữa bao màu vẽ, nước và tay emMột mùa lúa hiện dần lênBuổi bình minh, lũy tre thêm vỗ vềMiệt mài với những đam mêTừ tay em, những miền quê thêm giàu .Lâm Bằng
Chiêm Hóa ơi
Sông Gâm theo hướng bắc namMắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thềMắt người chưa liếc dọc ngangMắt người nhìn thẳng đã an lòng ngườiMắt người lúng liếng nụ cườiMắt người đủ níu giữ mười kiếp yêuMắt như là mắt của chiềuMắt như là mắt của điều thẳng ngayMắt như là mắt đắm sayMắt như là mắt của ngày phố ChiêmMắt người nhắm mắt thành đêmMắt người mở mắt thành miền yêu thươngMắt nhìn xa sáng rõ đườngMắt nhìn gần biết phố phường, làng quêVĩnh Lộc ơi, mắt tình siMắt cây đàn tính mở vì lời yêuMắt sông Gâm biếc bao nhiêuMắt non nước mãi làm xiêu hồn rừng …( Nguyễn Quốc Văn )
Quê hương là chốn nghỉ
Giữa hồ một đóa sen hồng nhạtThì thào cơn gió, sóng lao xaoCó chú cá nhỏ đuôi quẫy nhẹTô thắm trời xanh tiếng dạt dàoThiếu nữ cười duyên bên khóm trúcÁo dài trong nắng dáng lộng lẫyKhẽ nhún ngọc dung trời phiêu đãngNgàn năm vẫn mãi ánh bình minhĐồng quê ngày hôm nay thanh thản quáKhông có loạn đả, không cười vuiChỉ có trong tâm thanh thản lạBình yên, hai chữ như thể thôiĐời người trôi theo dòng đời sốngNay đây mai đó nghìn đắng cayNếu có một ngày lòng trống rỗngQuê hương chốn nghỉ, chính là đây( Nam Minh )
Chiều và tìm…
Chiều vẩn đục về đâu trên mọi ngảGió hoang vu u ẩn trốn nơi nào ?Làng quê cũ khói rơm mùi dang dởBỗng lạc mình giữa thực với chiêm baoTa đi tìm nắng những ngày hèĐể hong khô một tâm hồn ẩm mốcChạy vào cơn mơ trong những đêm trường khô khốcTìm quênMen say, con chữ dưới chân đènBài thơ dang dở vẫn đi tìm lời kếtBiết bao kẻ dong chơi mỏi mệtTìm nơi đâu một mái lá đêm mưa ?NhưngNgày sắp tắt, nắng đã thưaTâm hồn cũ vẫn nguyên màu cũ kĩNỗi đau đuổi ta ra khỏi cơn mộng mịChẳng được quênCâu thơ, con chữ vẫn y nguyênBao ý lạ vừa kịp lên đã chếtCơn bão đêm qua cuốn hếtMái lá đơn sơ ở đầu cuốiKẻ lữ khách lạc mình giữa đêm khôngVẫn hoang hoải đi tìm … .( A Châu )
Những bài thơ lục bát hay về quê hương
1. Bài thơ: Quê hương
Tác giả : Nguyễn Đình HuânQuê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơQuê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đêQuê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làngQuê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi vềQuê hương nhắc tới nhớ ghêAi đi xa cũng mong về chốn xưaQuê hương là những cơn mưaQuê hương là những hàng dừa ven kinhQuê hương mang nặng nghĩa tìnhQuê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vờiQuê hương ta đó là nơiChôn rau cắt rốn người ơi nhớ về .
2. Bài thơ: Yêu lắm quê hương
Tác giả : Hoàng Thanh TâmEm yêu từng sợi nắng congBức tranh thủy mặc dòng sông con đòEm yêu chao liệng cánh còCánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươmEm yêu khói nhà bếp vương vươngXám màu mái lá mấy tầng mây caoEm yêu mơ ước đủ màuCầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa mới quaEm yêu câu hát ơi àMồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưaEm yêu cánh võng đong đưaCánh diều no gió chiều chưa muốn vềĐàn trâu từ tốn đường đêChon von lá hát vọng về cỏ lauTrăng lên lốm đốm hạt saoGió sông rười rượi hoa màu vạn vật thiên nhiênEm đi cuối đất cùng miềnYêu quê yêu đất gắn liền bước chân .
3. Bài thơ: Tình quê
Tác giả : Hoa Lục BìnhChiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thông thả đi về sống lưng trâuDòng sông trong xanh một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay vềBình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng vẻNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê dịu dàng êm ả trong lành biết baoNhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hươngBình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồngCon đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ nonTình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về .
4. Thơ lục bát: Miền quê
Tác giả : Đức Trung – TĐLTôi thầm nhớ một miền quêƯớc mơ thăm lại quay trở lại tuổi thơĐồng xanh bay lả cánh còHương sen tỏa ngát mộng mơ những chiềuVi vu gió thổi sáo diềuBóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ ?Dòng sông, bến nước, con đòCó người lữ khách bên bờ dừng chânXa xa vẳng tiếng chuông ngânBờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chimTuổi thơ thích chạy trốn tìmCây đa giếng nước còn in trăng thềXa rồi nhớ mãi miền quêTrong tim luôn nhắc trở lại thời xưa …
5. Bài thơ : Quê hương qua lời mẹ kể
Tác giả : Công VinhCon nghe Mẹ kể thời xưa ,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè .Bình yên những mái tranh che ,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng .Quê hương hai tiếng dịu dàng êm ả ,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con .Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn .Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn ,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời .Sông Thu, một thuở thiếu thời ,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê nhà .Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi .Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha .Con chưa về lại quê nhà ,Nên đâu biết được, đường xa hay gần ?Lòng con day dứt, do dựNữa đời tóc đã pha dần màu sương .Bao giờ về lại quê nhàĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu ?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm .Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua ,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ .Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương .Dù cho xa cách dặm trường ,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn …
6. Bài thơ: Quê hương nỗi nhớ
Tác giả : Hoàng Thanh TâmTrở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm thoTìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cuaLục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy nhà bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôiHeo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề vạn vật thiên nhiênĐậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai .
7. Thơ lục bát: Quê hương
Tác giả : Đức Trung – TĐLQuê hương xa cách phương trờiNỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng .Đêm ngày hết nhớ lại mongHướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi .. !Nhớ chiều ra ngắm biển khơiCánh buồm theo gió về nơi chốn nào ?Quê hương hai tiếng ngọt ngàoĐường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm .Mẹ cha xa cách bao nămBan ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao .Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dàoVẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn .Nhớ quê lòng dạ bồn chồnMỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn … xa nhà .Quê hương – hai tiếng thiết thaCòn in ký ức đậm đà yêu thương …Tuổi thơ cắp sách đến trườngLớn lên đi khắp bốn phương chân trời .Nhớ về quê mẹ yêu ơi !Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim .
8. Bài thơ: Quê hương thanh bình
Tác giả : Lãng Du KháchCảnh quê bình dị khiêm nhườngMà sao quá đỗi thân thương với đờiTrưa hè vọng tiếng ru hờiĐong đầy thương mến trong lời mẹ ruChiều tà tiếng sáo vi vuMênh mang trời đất lãng du thanh thảnNgười quê mộc mạc chân tìnhCùng nhau đùm bọc hết mình đói noĐồng quê mỏi rã cánh còCho ta hạt gạo thơm tho nuôi ngườiDân quê rạng rỡ nụ cườiYêu thương đùm bọc lòng người thiện chânBản tính vốn rất chuyên cầnHăng say lao động khó khăn chẳng sờnCùng nhau thiết kế xây dựng giang sơnĐể cho đời sống đẹp hơn với đờiCảnh quê xanh thắm tuyệt vờiThân thương gắn bó với đời dân quêBình dị mà vẫn đam mêĐó là nơi chốn ta về ai ơi .
Những bài thơ về quê hương đặc sắc nhất
Bức tranh quê
Quê hương đẹp mãi trong tôiDòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanhCánh cò bay lượn chòng chànhĐàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt màSáo diều trong gió ngân ngaBình yên thanh đạm chan hòa yêu thươngBức tranh đẹp tựa thiên đườngHồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình .
THƠ QUÊ HƯƠNG: CÒN MÃI HƯƠNG QUÊ
Thơ : Hiền Nhật Phương TrầnTóc dài em xõa ngang vaiBóng quê nhà đổ dặm dài phía sauBến sông đợi một nhịp cầuThênh thang đồng lúa một màu ngát xanhYêu quê tình mãi ngọt lànhDu dương khúc hát thanh thản ngân nga
Điệu hò xứ Huế vang xa
Gửi tình em với quê nhà đợi mongHè sang Phượng trổ sắc hồngNgười ơi ước hẹn tình nồng không phai !
THƠ QUÊ HƯƠNG
Quê hương là tiếng à ơiGiọng ru của Mẹ một đời vì conQuê hương là dãy Trường SơnNgất cao hùng vĩ … núi non chập chùngQuê hương là vạn anh hùngMàu xương tuôn đổ trừ hung bạo trànQuê hương là dãy giang sanCà mau – Nam ải vạn ngàn gấm hoaLà muôn tiếng Mẹ lời ChaẤm đời con trẻ bát ngát biển trờiQuê hương là tiếng ru hờiCâu hò ví dặm … đêm rơi não lòngQuê hương bóng Mẹ trên đồngBóng Cha dưới ruộng … gánh gồng vì conQuê hương tuổi dại ngày sonLà con diều giấy trên non mãi đùaQuê hương là ngọn gió lùaMẹ che con ngủ … đêm thừa lạnh cămNăm canh Mẹ thức trọn nămVì chồng con … vì cả giang san nàyMặc mưa sa … mặc nắng dàyQuê hương của Mẹ trải đầy trong conGian lao Mẹ gánh cho trònDẫu muôn gian khó mỏi mòn bước chânCho con điệu hát trong ngầnCho con toàn vẹn âm vần …. Quê hương .
BÀI THƠ: TÌNH QUÊ
Tôi về tìm lại tuổi thơTìm trong câu hát ầu ơ ví dầuTìm về đồng ruộng nương dâuDòng sông bến nước cây cầu gốc đaTôi về tìm lại trong ngày hôm quaHồn nhiên thơ mộng nô đùa rong chơiTuổi thơ ngày ấy đâu rồiBao nhiêu ký ức dần trôi ùa vềChẳng nơi nào đẹp bằng quêNhà tranh vách lá tạm che nghèo nànNhưng mà tình nghĩa chứa chanChở che đùm bọc cơ hàn sớt chiaPhồn hoa đô thị ngoài kiaỒn ào náo nhiệt xa lìa tình thânBôn ba xuôi ngược bụi trầnNửa đời nặng gánh vai uằn áo cơmVề quê lòng thấy vui hơnTình thân bè bạn thuở còn đôi mươiTôi về tìm lại nụ cườiBấy lâu lạc lõng chợ đời tất bậtTôi về tìm bóng thân quenBạn trường một thuở sách đèn ngày thơBạn bè một thuở dại khờVề ôn kỷ niệm trong mơ ngày nàoNhớ quê lòng dạ xuyến xaoVề nghe câu hát ngọt ngào đưa nôiQuê hương khế ngọt ven đồiQuê hương in dáng mẹ tôi đợi chờ .
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG
Quê hương tôi là những buổi trưa hèTheo chúng bạn đi bắt ve về nghịchVị của bàng … chua chua … mà vẫn thíchÁnh mắt người khúc khích gọi mùa sangQuê hương tôi là bông lúa chín vàngHàng dừa đứng mơ màng trong nắng sớmVườn trái cây sai trĩu cành mơn mởnCó dáng cha đang đứng đợi con vềTừng đàn trâu thư thả chốn đường quêTiếng sáo trúc vỗ về trưa nắng hạLà dáng mẹ hòa trong từng gốc rạGiọt sương đêm trên cành lá gọi mờiCon sẽ về bên mẹ … mẹ hiền ơiĐể được khóc bên những lời an ủiĐược xuýt xoa củ khoai lang nướng củiĐược hòa mình trong khúc hát sông quêQuê hương ơi … ta nhất định trở về ! ! !
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG HOÀI NHỚ
Quay gót trở về một lần với quê nhàThương lắm anh ơi vấn vương bao nỗi nhớKý ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợiÔm ấp vui buồn theo từng hạt mưa rơiHãy lại một lần về chốn cũ anh ơi !Nơi bến sông xưa còn bên bồi bên lởLời hẹn năm nào đời này anh còn nợTrăn trở đêm buồn trăn trở khúc nhạc xưaHãy lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưaDáng mẹ liêu xiêu nắng đùa trên mái láCó kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏRu mãi ngọt ngào tuổi thơ đã rời xaAnh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoaCánh đồng vàng ươm tình thương còn chan chứaCúm núm gọi đàn tiếng kêu còn dang dởĐiệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh .
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG
Quê tôi đó có tình yêu tha thiếtMỗi đứa con nơi biền biệt chưa vềVẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quêCó dáng mẹ còn não nề thương nhớQuê tôi đó có câu hò mãi nợMột lời thề ngày rời bến yêu thươngDù đi xa cách trở mấy dăm trườngCon tim nhỏ vấn vương hình bóng cũQuê tôi đó những mảnh đời vần vũKhói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhauGiọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khaoNiềm niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấyQuê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậyVòng tay người che chở bước thơ ngâyGiờ quay về mái tóc nhuốm màu phaiVẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớQuê tôi đó nghĩa ân tình thắm nởBạn đời ơi dầu năm tháng đợi chờMột ngày về tươi mãi khúc tình thơLời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi .
BÀI THƠ: YÊU LẮM QUÊ HƯƠNG TÔI
Anh yêu lắm yêu quê mình nhiều lắmNhững cánh đồng trải thảm rộng bát ngátTím lục bình bềnh bồng nổi trên sôngKhói nhà bếp thơm vương nồng mùi rơm rạTừng chiếc chòi được lợp bằng mái láĐêm ra ngồi thả vó bắt cá tômNgó xa xa vài người eo buộc homXoi ếch nhái nơi đường mòn bờ ruộngLòng chợt nhớ mùi mắm thơm cà cuốngChấm dưa cà hoặc rau muống cực ngonMấy đứa trẻ nhà bên cười tươi giònNhắc thuở bé mình lon ton cũng thếTối rủ nhau ra đầu làng ngồi kểChuyện ở trường chuyện chú rể cô dâuRồi nhiều lúc có đứa chêm một câuGiọng pha trò cười rung râu rụng rốnCó những hôm chơi cái trò tìm trốnĐứa lỡ quên ngủ luôn ở đống rơmĐứa thì đói chạy về nhà ăn cơmMai mới đến lại đơm điều nói dốiPhải nói rằng mình quả thật có lỗiVới làng quê với nguồn cội ông chaBởi đã lâu chẳng thăm lại quê nhàXin thứ tha thật lòng mong tha thứ .
BÀI THƠ: HỒN QUÊ
Ta về nương gió đồng xanhNghe hồn cây xanh dệt thành hồn quê ..Lắng nghe đất thở bộn bềLẫn trong hương lúa .. hương quê nồng nànTiếng đêm âm hưởng đồng hoangCuốc lôi kéo bạn, tiếng đàn dế giun ..Lấm lem chân mẹ lội bùnTrĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồngTạc vào giữa chốn bát ngátHao gầy dáng mẹ sống lưng còng liêu xiêuTa về tìm thủa dấu yêuBến sông bờ bãi những chiều rất lâu rồiCánh diều no gió tuổi thơLưng trâu cõng những tham vọng thủa nàoĐêm trăng lòng dạ nôn naoCâu hò vang vọng cồn cào nhớ nhungĐâu rồi thăm thẳm ánh nhìn ..Bờ môi hé nụ .. Nhịp tim chòng chành ..Bao nhiêu năm sống thị thànhHồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi … !
QUÊ HƯƠNG MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Yêu quê nhà nhớ một thời thơ dạiTiếng ru hời vọng lại của rất lâu rồiĐêm ba mươi nghe tiếng pháo giao thừaMùng một tết vào chùa đi lễ phậtTa lớn lên giữa một thời chật vậtBao khó khăn vất vả lật đật những vui buồnVà cuộc sống cũng chẳng được sẻ suônKhi Đất Nước mang nỗi buồn chia cắtTình yêu thương con người luôn gắn chặtThấm đẫm buồn se thắt tiếng đạn bomNhìn em thơ trong đói rét gầy còmBao nỗi khổ mỏi mòn ta day dứtRồi tháng năm tiếng quân reo hừng hựcThống nhất rồi quốc gia rực cờ hoaTổ Quốc vui thay, xum họp một nhàTa vẫn nhớ kỷ niệm xa … ngày ấy. ! …
QUÊ HƯƠNG
Ai cũng có một quê nhà để nhớVết thời hạn không hề xóa khi nàoThương tuổi thơ những trưa cùng đám bạnBắt cá đòng … hỉ hả với bùn dơGió bấc về … cuối vụ … lúa vàng mơĐòng cong vút gọi mời mùa thu hoạchRuộng khô hạn trơ mình con cá chạchCố vẫy vùng tìm đường lách về sôngQuê hương ta mộc mạc những cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn … đông vàm cỏNơi chở che cả một thời hạn khóMồ hôi cha … nước mắt mẹ … chát phènCả cuộc sống làm bạn với bùn đenCha mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màuCon cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung bên nồi cơm gạo mớiSao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào … đó … mùi vị quê nhàNhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thươngBiết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi rất lâu rồi đó … Quê ơi .
Những bài thơ về quê hương ngắn hay
Tràng Giang
Tác Giả : Huy CậnSóng gợn tràng giang buồn điệp điệp ,Con thuyền xuôi mái nước song song .Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả ;Củi một cành khô lạc mấy dòng .Lơ thơ cồn nhỏ gió vắng vẻ ,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót ;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu .Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng ;Mênh mông không một chuyến đò ngang .Không cầu gợi chút niềm thân thương ,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng .Lớp lớp mây cao đùn núi bạc ,Chim nghiêng cánh nhỏ : bóng chiều sa .Lòng quê dợn dợn vời con nước ,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà .
Còn Mãi Hương Quê
Tác giả : Hiền Nhật Phương TrầnTóc dài em xõa ngang vaiBóng quê nhà đổ dặm dài phía sauBến sông đợi một nhịp cầuThênh thang đồng lúa một màu ngát xanhYêu quê tình mãi ngọt lànhDu dương khúc hát thanh thản ngân ngaĐiệu hò xứ Huế vang xaGửi tình em với quê nhà đợi mongHè sang Phượng trổ sắc hồngNgười ơi ước hẹn tình nồng không phai !
Nhớ Con Sông Quê Hương
Tác giả : Tế HanhQuê hương tôi có con sông xanh lèNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là 1 buổi trưa hèTỏa nắng xuống dòng sông lấp loángChẳng biết nước có giữ ngày giữ thángGiữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôiHỡi con sông đã tắm cả đời tôiTôi giữ mãi mối tình mới lạSông của quê nhà sông của tuổi trẻSông của miền Nam đất việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước dập dềnh con cá nhảyBạn bè tôi túm 5 tụm 7Bầy chim non lượn lờ bơi lội trên sôngTôi giang tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạChúng tôi lớn lên mỗi người một ngảKẻ sớm hôm chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồnTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biểnVẫn trở lại lưu luyến bên sôngTôi ngày hôm nay sống trong lòng miền BắcSờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắcHai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền NamTôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàngTôi quên sao được sắc trời xanh biếcTôi nhớ cả những người không quen biếtCó những trưa tôi đứng dưới hàng câyBỗng nghe dâng cả một nỗi tràn trềHình ảnh con sông quê mát rượLai láng chảy lòng tôi như suối tướiQuê hương ơi ! Lòng tôi cũng như sôngTình Bắc Nam chung chảy một dòngKhông ghềnh thác nào ngăn cản đượcTôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ướcTôi sẽ về sông nước của quê nhàTôi sẽ về sông nước của tình thương .
Việt Nam Quê Hương Ta
Tác giả : Nguyễn Đình ThiNước Ta quốc gia ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơnCánh cò bay lả rập rờnMây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiềuQuê hương biết mấy thân yêuBao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đauMặt người khó khăn vất vả in sâuGái trai cũng một áo nâu nhuộm bùnĐất nghèo nuôi những anh hùngChìm trong máu lửa lại vùng đứng lênĐạp quân địch xuống đất đenSúng gươm vứt bỏ lại hiền như xưaNước Ta đất nắng chan hoàHoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanhMắt đen cô gái lộng lẫyYêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chungĐất trăm nghề của trăm vùngKhách phương xa tới lạ lùng tìm xemTay người như có phép tiênTrên tre lá cũng dệt nghìn bài thơNước bâng khuâng những chuyến đòĐêm đêm còn vọng câu hò Trương ChiĐói nghèo nên phải chia tayXót xa lòng kẻ rời quê lên đườngTa đi ta nhớ núi rừngTa đi ta nhớ dòng sông vỗ bờNhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngôBũa cơm rau muống quả cà giòn tan …
Quê Hương Hoài Nhớ
Thơ : Phú SĩQuay gót trở về một lần với quê nhàThương lắm anh ơi vấn vương bao nỗi nhớKý ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợiÔm ấp vui buồn theo từng hạt mưa rơiHãy lại một lần về chốn cũ anh ơi !Nơi bến sông xưa còn bên bồi bên lởLời hẹn năm nào đời này anh còn nợTrăn trở đêm buồn trăn trở khúc nhạc xưaHãy lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưaDáng mẹ liêu xiêu nắng đùa trên mái láCó kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏRu mãi ngọt ngào tuổi thơ đã rời xaAnh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoaCánh đồng vàng ươm tình thương còn chan chứaCúm núm gọi đàn tiếng kêu còn dang dởĐiệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh .
Quê Hương
Tác giả : Tế HanhLàng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước vây hãm, cách biển nửa ngày sôngKhi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng ,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cáChiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo, can đảm và mạnh mẽ vượt trùng giang .Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngDướn thân trắng bát ngát thâu góp gió …Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng sinh động đón ghe về ”Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe ”Những con cá tươi ngon thân bạc trắngDân chài lưới, làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi quay trở lại nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏNay xa cách lòng tôi luôn tưởng niệmMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá !
Hồn Quê
Tác giả : Hảo TrầnTa về nương gió đồng xanhNghe hồn cây xanh dệt thành hồn quê ..Lắng nghe đất thở bộn bềLẫn trong hương lúa .. hương quê nồng nànTiếng đêm âm hưởng đồng hoangCuốc lôi kéo bạn, tiếng đàn dế giun ..Lấm lem chân mẹ lội bùnTrĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồngTạc vào giữa chốn bát ngátHao gầy dáng mẹ sống lưng còng liêu xiêuTa về tìm thủa dấu yêuBến sông bờ bãi những chiều thời xưaCánh diều no gió tuổi thơLưng trâu cõng những tham vọng thủa nàoĐêm trăng lòng dạ nôn naoCâu hò vang vọng cồn cào nhớ nhungĐâu rồi thăm thẳm ánh nhìn ..Bờ môi hé nụ .. Nhịp tim chòng chành ..Bao nhiêu năm sống thị thànhHồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi … !
Dáng Đứng Việt Nam
Tác Giả : Lê Anh XuânAnh ngã xuống đường băng Tân Sơn NhứtNhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăngVà Anh chết trong khi đang đứng bắnMáu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng .Chợt thấy anh, giặc tá hỏa xin hàngCó thằng sụp xuống chân Anh tránh đạnBởi Anh chết rồi nhưng lòng gan gócVẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến côngAnh tên gì hỡi Anh yêu quýAnh vẫn đứng lặng im như bức thành đồngNhư đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác MỹMà vẫn một màu bình dị, sáng trongKhông một tấm hình, không một dòng địa chỉAnh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đườngChỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ :Anh là chiến sỹ Giải phóng quân .Tên Anh đã thành tên quốc giaÔi anh Giải phóng quân !Từ dáng đứng của Anh giữa đường sân bay Tân Sơn NhứtTổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân
Quê Hương
Tác giả : Nguyễn HưngAi cũng có một quê nhà để nhớVết thời hạn không hề xóa khi nàoThương tuổi thơ những trưa cùng đám bạnBắt cá đòng … hỉ hả với bùn dơGió bấc về … cuối vụ … lúa vàng mơĐòng cong vút gọi mời mùa thu hoạchRuộng khô hạn trơ mình con cá chạchCố vẫy vùng tìm đường lách về sôngQuê hương ta mộc mạc những cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn … đông vàm cỏNơi chở che cả một thời hạn khóMồ hôi cha … nước mắt mẹ … chát phènCả cuộc sống làm bạn với bùn đenCha mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màuCon cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung bên nồi cơm gạo mớiSao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào … đó … mùi vị quê nhàNhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thươngBiết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi thời xưa đó … Quê ơi .
Đất Nước
Tác giả : Nguyễn Đình ThiSáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Thành Phố Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau sống lưng thềm nắng lá rơi đầy .Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha !Trời xanh đây là của tất cả chúng taNúi rừng đây là của tất cả chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù saNước tất cả chúng taNước những người chưa khi nào khuấtÐêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi rất lâu rồi vọng nói về !Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt tình nhân .Từ những năm đau thương chiến đấuÐã ngời lên nét mặt quê nhàTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuÐã bật lên những tiếng căm hờnBát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtÐứa đè cổ, đứa lột da …Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà !Khói nhà máy sản xuất cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm quốc gia những người áo vảiÐã đứng lên thành những anh hùng .Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước quyết tửTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh .Súng nổ rung trời tức giậnNgười lên như nước vỡ bờNước Nước Ta từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà .
Quê Hương
Tác Giả : Giang NamThuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê nhà qua từng trang sách nhỏ“ Ai bảo chăn trâu là khổ ”Tôi mơ màng nghe chim hót trên caoCó những ngày trốn họcĐuổi bướm cạnh bờ aoMẹ bắt được …Chưa đánh roi nào tôi đã khóc !Có cô bé nhà bênNhìn tôi cười khúc khích …Cách mạng bùng lênRồi kháng chiến trường kỳQuê tôi đầy bóng giặcTừ biệt mẹ, tôi điCô bé nhà bên có ai ngờ !Cũng vào du kíchHôm gặp tôi vẫn cười khúc khíchMắt đen tròn thương thương quá đi thôi !Giữa cuộc hành quân không nói được một lờiĐơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lạiMưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi …Hòa bình tôi trở về đâyVới mái trường xưa, bãi mía, luống càyTôi lại gặp emThẹn thùng nép sau cánh cửaVẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏChuyện chồng con khó nói lắm anh ơi !Tôi nắm bàn tay nhỏ bé ngậm ngùiEm vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng …Rồi thời điểm ngày hôm nay nhận được tin emKhông tin được dù đó là thực sựGiặc bắn em rồi, quăng mất xácChỉ vì em là du kích, em ơi !Đau xé lòng anh, chết nửa con người !Xưa yêu quê nhà vì có chim, có bướmCó những ngày trốn học bị đòn roiNay yêu quê nhà vì trong từng nắm đấtCó một phần xương thịt của em tôi .
Những bài thơ hay về quê hương gắn liền với tuổi thơ
HAI TIẾNG QUÊ HƯƠNG
Thơ : Bảo ChâuHương đồng gió nội bay xaMàu xanh của lá chen hoa thắm tìnhEm về đón ánh bình minhTrải trên mặt đất lộng lẫy nụ cườiNâng bàn chân bước cùng ngườiHái cành hoa nở vàng tươi giữa đồngNgửi mùi hương chốn bát ngátNgắm ong tìm mật say không muốn vềBình minh nhuộm nắng chân đêLòng ta lại thấy tràn ngập yêu thươngĐất lành ơi quá vấn vươngĐến rồi xin hãy nhớ thường về thămNgắm trăng trong sáng đêm rằmLung linh đáy giếng suốt năm canh trònGáo dừa chiếc cán nhẵn mònCha làm múc nước ai còn nhớ khôngGió mùa lạnh những đêm đôngỔ rơm mẹ lót ấm nồng lòng conGiờ gót vẫn đỏ như sonNhờ ơn cha mẹ héo hon một đờiQuê hương phải nhớ người ơiQuê hương xúc cảm đầy vơi dạt dàoQuê hương ôi đẹp làm thế nàoQuê hương hai tiếng ngọt ngào trong tôiBảo Châu08.5.19
Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG 2 (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)
Đang đứng giữa quê nhà mình đóTừng gốc cây, ngọn cỏ thân thươngHương đồng gió nội vấn vươngMàu xanh trải khắp nẻo đường nên thơTa vừa chạm giấc mơ có thậtThoang thoảng nghe mùi đất rất quenKhông còn thấy những tất bậtBình yên đến lạ giữa miền quê tôi !Những rung cảm bồi hồi khó tảBình minh xuyên màu lá tuyệt vờiNơi đây ta sống một thờiIn bao yêu dấu khóc cười khó quênTa trở lại về bên ký ứcVới rất nhiều thổn thức khôn nguôiThơm mùi cơm nếp đang sôiChợt yêu góc nhà bếp mẹ ngồi bao năm !
Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG MÌNH (Tác giả: Hoàng Anh)
Nhắn người viễn xứ phương xaSông quê đò vẫn mặn mà ngóng trôngCò bay thẳng tắp cánh đồngLúa vừa chín rục bát ngát thảm vàngDòng máu Lạc Việt còn mangCong cong một dải Bắc – Nam vẫy vùngKia đồng muối trắng miền trungThuyền dong bắt cá muôn trùng xa khơiNụ cười hớn hở trên môiBàn tay quê ấp giữ thời trẻ thơAnh về em thắp ngày mơNon cao một dải tình thơ rất tìnhNước Ta quê lụa chúng mìnhCó chè Bắc Cạn Nguyên Ninh cốm vòngMiền trung có bánh it ongNem lai Đồng Tháp miến dong xứ ĐoàiTinh hoa về giữa thiên thaiAnh về rộn ràng nhành mai cuối thềmBàn chân hớn hở hài êmChờ anh xuân vít cả em .. nồng nànHoàng Anh 21/01/19
Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)
Cuộc đời va, vấp, ngã … đauThèm về bên Mẹ gối đầu ngủ mơThèm nghe một khúc ầu ơThèm quay về lại tuổi thơ diệu thườngCòn đâu hình ảnh thân thươngChiều nghiêng phảng phất mùi hương lúa đầyCánh đồng thẳng cánh cò bayDòng sông thầm lặng chở đầy phù saQuê hương bảo phủ, nuôi taNo lòng hạt lúa, lời ca dưỡng hồnBiết bao bài học kinh nghiệm dại khônCội nguồn gốc rễ bảo tồn không quên !Nửa đời xuôi ngược lênh đênhChỉ còn hoài niệm bắt đền ai đây ! ?Nếm từng chua, chát, đắng, cayChỉ quê nhà mới chứa đầy yêu thương !
Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Dương Hoàng)
Quê tôi thuộc dòng cửu long chín nhánhBồi phù sa cho những cánh đồng vàngLượn cánh cò mỗi chiều thấy mênh mangLàng quê cũ từng ngày đang biến hóaSông Tiền mát mỗi chiều nghe gió thổiNghe miên man hụt hẫng lúc xa nhàCứ mỗi lần có dịp để ngang quaĐi tìm lại một chút ít là kỷ niệmTuổi thơ dại xin một lần tìm kiếmQuê hương ơi kỷ niệm ở trong lòngKhi chiều về vui lặn ngụp trên sôngRồi thư thả ngắm cánh đồng lúa chínQuê tôi đó đi xa còn bịn rịnRời quê nhà lâu rồi vẫn đăm chiêuÔi nhớ sao lan tỏa khói lam chiềuNhớ chúng bạn và thêm nhiều nỗi nhớ .
Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Bảo Châu)
Quê hương hai tiếng trong tôiQuê hương hai tiếng xa rồi thêm yêuQuê hương với những cánh diềuQuê hương hai tiếng mĩ miều lắm thayXa quê từ đó đến nayBa mươi năm lẻ chẳng hay đi vềTrăng gầy nhớ lắm hồn quêTuổi thơ ngày ấy bờ đê đợi chờQuê hương những ruộng nối bờQuê hương hai tiếng giấc mơ lọt vàoQuê hương ruộng lúa bờ aoQuê hương đò cắm cây sào đợi aiQuê hương đồng lúa nương khoaiQuê hương thoang thoảng hoa nhài bay bayQuê hương hè nắng say sayQuê hương ta đó dang tay đợi chờQuê hương nối những giấc mơĐi xa nhớ lắm đêm chờ trăng lênNgắm nhìn mưa rớt bên thềmQuê hương hai tiếng ngọt mềm nhớ thương .
Bài Thơ: SẮC MÀU QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Bảo Châu)
Ta về tìm lại sống lưng trâuTa về tìm lại sắc màu khi xưaTa về tìm lại gốc dừaTa về tìm lại vại dưa trưa hèĐồng xa ngày ấy vàng khoeVai gầy mẹ ghánh tiếng ve tràn vềLúa trổ chứng giám lời thềLớn lên kiến thiết xây dựng bốn bề non caoNgày xưa cá thả ngoài aoCủa hợp tác xã con nào cũng toChăn trâu bụng cỏ tròn noMai đi cày ruộng chẳng lo đói lòngTa đi cây xanh cũng mongTa về cái hái, quả bòng đều vuiCào cào châu chấu ngậm ngùiNhững ngày xa vắng đêm vùi canh thâuBao năm sao bỏ đi đâuLàng quê xa nhớ con trâu thẫn thờGẩy khăng đánh đáo hàng giờThông cao bóng cả bên bờ còn đâuNhảy sông tắm mát, đá cầuĐánh chuyền đánh chắt sắc màu trẻ thơMò cua bắt ốc lần bờQuê hương ta đó giờ đây nhớ ghêĐi xa xin hãy cùng vềThăm nhà, uống cả hồn quê tâm tìnhXa rồi nhung nhớ quê mìnhHãy về thăm nhé sân đình đón đưa
Bài Thơ: ÔI QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)
Ôi quê nhà là đồng xanh, trái ngọtĐất thấm mồ hôi trên những luống càyBa lớn lên mùi bùn còn bám gótHạt lúa thơm lừng đổi những đắng cay !Ôi quê nhà là cánh cò rợp trắngAi vẽ bức tranh diễm tuyệt, thanh thảnCái nghĩa, cái tình nồng nàn sâu lắngBình dị nhưng mà quá đỗi lộng lẫyCho con về đây thấy hình ảnh đóCó bài học kinh nghiệm nào thân mật thế không ! ?Từ những thông thường khóm hoa, ngọn cỏCũng đã làm con ghi khắc trong lòngNơi Ba đã từng chôn nhau cắt rốnGió nội hương đồng con thấy yêu khôngGiữ cái tầm trung để mà làm vốnDù sống ở đâu chẳng thẹn với lòng !Bài học quê nhà chỉ là như vậyMuối mặn gừng cay, bùi ngọt vô cùng
Khi gặp bạn bè thì con hãy kể
Có một nơi về quá đỗi bao dung !
Trên đây là những bài thơ hay về quê hương do TourTrekking đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Hy vọng rằng qua những bài thơ về quê hương cực hay và ý nghĩa ấy, các bạn sẽ có một khoảng lặng để hoài nhớ về quê hương của mình, nếu có cơ hội hãy đừng quên trở về quê hương để thăm lại nơi mình đã sinh ra bạn nhé!
NẾU, bạn đam mê những cung đường, thích hòa mình vào thiên nhiên hoặc đơn giản muốn thay đổi không khí sau những ngày làm việc có thể đặt ngay Tour Trekking Tà Năng với cung đường dài hơn 30km hoặc vào đây để tìm hiểu thêm các Tour Trekking khác phù hợp!
Source: https://ahayne.com
Category: Câu Nói Hay
--------↓↓↓↓↓↓--------
Tặng bạn Mã Giảm Giá Lazada, Shopee, Tiki hôm nay
Công cụ Mã Giảm Giá của Ahayne được cập nhật Mã Giảm Giá mới liên tục và ngay lập tức từ các sàn thương mại điện tử uy tín. Sử dụng cực dễ dàng, bạn không cần phải copy và dán thủ công Mã Giảm Giá như trước kia nữa.- Cách 1: Nhấn vào "Lấy code" và "Sao chép", hệ thống sẽ tự động chuyển bạn đến trang Lazada/Shopee/Tiki và lưu mã vào tài khoản của bạn. Mã Giảm Giá sẽ TỰ ĐỘNG áp dụng trực tiếp khi bạn đặt mua hàng.
- Cách 2 (chỉ cho sàn Shopee): Gõ tên sản phẩm hoặc dán link sản phẩm vào ô bên dưới, Ahayne tìm giúp bạn Mã Giảm Giá phù hợp. Thực hiện tiếp các bước như ở Cách 1 để lưu mã giảm giá vào tài khoản Shopee của bạn
- Các mã giảm giá đều có giới hạn về số lượng và thời gian cũng như sẽ có điều kiện áp dụng cho từng sản phẩm đi kèm, bạn lưu ý dùng sớm nhất có thể để không bỏ lỡ nhé.
- Nên chọn các mã giảm giá có điều kiện "áp dụng toàn sàn", "áp dụng toàn ngành hàng", "áp dụng cho tất cả các sản phẩm"... như vậy bạn hoàn toàn yên tâm là 100% sẽ được giảm giá khi mua bất cứ sản phẩm nào.Thường xuyên ghé ahayne trước khi mua sắm, để săn được mã giảm giá ưng ý nhé.
---↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓↓---